Câu Chuyện Về Những Người Cộng Sự ĐỘI NGŨ NHÂN VIÊN CÔNG TY DU LỊCH VÀ DI DÂN ĐÔNG NAM Á
Tôi là Nguyễn Thị Phương Lan, một người phụ nữ Việt Nam xa quê, đã gắn bó với Đài Loan suốt 26 năm cuộc đời. Nhưng hôm nay, câu chuyện không phải về tôi. Nó là về những con người tôi may mắn được đồng hành – những cộng sự tuyệt vời đã đi cùng tôi trên hành trình đầy chông gai, biến những thách thức thành cơ hội, những ước mơ thành hiện thực.
Họ không chỉ là đồng nghiệp, mà là gia đình thứ hai của tôi – những con người đã góp phần xây dựng Công ty Du học, Du lịch và Di dân Đông Nam Á trở thành một nơi không chỉ làm kinh doanh, mà còn lan tỏa những giá trị nhân văn sâu sắc. Mỗi thành công chúng tôi có được, mỗi sự thay đổi nhỏ bé mà cộng đồng cảm nhận, đều mang dấu ấn thầm lặng của họ.
Những cộng sự ấy không cần hào quang hay lời ngợi khen. Họ chỉ làm việc với một tâm niệm: “Nếu việc mình làm có thể giúp ích cho ai đó, thì mọi vất vả đều xứng đáng.”
Những Con Người Thầm Lặng Nhưng Vĩ Đại
Khi nhìn lại hành trình 18 năm của Công ty Đông Nam Á, trái tim tôi tràn ngập lòng biết ơn đối với đội ngũ của mình. Họ không chỉ làm công việc đơn thuần, mà họ làm với một tấm lòng trọn vẹn. Mỗi người đều mang trong mình một câu chuyện riêng, nhưng tất cả đều chung một điểm – họ là những người không ngại hy sinh để giúp đỡ người khác.
• Nguyễn Thị Loan – Người tiên phong trong mọi chuyến thiện nguyện, luôn có mặt khi những lao động Việt Nam tại Đài Loan gặp biến cố. Dù đó là một vụ tai nạn hay sự ra đi đau lòng, chị luôn là người đứng mũi chịu sào, làm mọi cách để gia đình họ được an ủi và hỗ trợ.
• Nguyễn Thị Thu Hà – “Người chị cả” của cả đội, cẩn thận từng chi tiết trong các chiến dịch thiện nguyện. Chị kết nối với nhà tài trợ, chuẩn bị từng phần quà, điều phối mọi thứ để đảm bảo mọi người đều nhận được sự quan tâm. Tâm huyết của chị giống như cách người mẹ chăm lo cho từng đứa con.
• Lưu Thị Hương Lan – Người phụ nữ ít nói nhưng đảm nhận những việc phức tạp nhất: từ thủ tục pháp lý đến hỗ trợ các trường hợp khẩn cấp tại sân bay hay sở di trú. Không ồn ào, không phàn nàn, nhưng mỗi lần chị hành động, tôi đều thấy sự an tâm trong đội ngũ.
• Lâm Thị Hồng Vui – Cộng sự đầu tiên của công ty. Chị là người lên kế hoạch tỉ mỉ, từ những hoạt động thiện nguyện nhỏ đến các chương trình lớn. Mỗi sáng kiến của chị đều mang lại sự thay đổi thực sự cho cộng đồng.
• Nguyễn Thị Mai – Người thường thức trắng đêm để chuẩn bị danh sách quyên góp, kiểm tra từng món quà. Chị luôn nói: “Chỉ cần làm sai sót một chi tiết nhỏ, em không yên lòng.”
• Nguyễn Thị Ngọc Anh – Từ một du học sinh Việt Nam, em đã chọn đồng hành cùng chúng tôi sau khi tốt nghiệp. Là một người trẻ, em không ngại khó khăn, luôn nhận phần việc thách thức nhất và làm trọn vẹn với tất cả nhiệt huyết.
• Nguyễn Thị Thủy – “Hậu phương vững chắc” cho cả đội. Từ việc sắp xếp phương tiện, đến từng bữa ăn trong những chuyến đi xa, chị luôn là người âm thầm chăm lo để mọi người có thể tập trung cống hiến hết mình.
• Trần Hương Giang – Một người đồng đội lặng lẽ nhưng vững chãi. Chị không cần sự ghi nhận, chỉ làm việc miệt mài và luôn hoàn thành xuất sắc mọi nhiệm vụ được giao.
Và còn nhiều những con người khác nữa, những người mà tên của họ chưa được nhắc đến trong bài viết này. Nhưng chính họ – tất cả các cộng sự của tôi – là linh hồn của Công ty Đông Nam Á. Họ đã biến nơi đây thành một gia đình, một tập thể mà sự tử tế, tình yêu thương, và lòng nhân ái luôn là kim chỉ nam.
Khi Đôi Tay Biến Yêu Thương Thành Hành Động
Tại Đài Loan, rất nhiều lao động Việt Nam đến với hy vọng đổi đời. Nhưng không phải ai cũng gặp may mắn. Đó là lý do đội ngũ của chúng tôi luôn nỗ lực làm hết sức mình để hỗ trợ họ – từ những tai nạn lao động bất ngờ đến những trường hợp không may qua đời nơi đất khách.
Tôi nhớ một lần nhận được tin một người đàn ông Việt Nam mất vì tai nạn lao động. Đội ngũ chúng tôi lập tức vào cuộc. Nguyễn Thị Thu Hà và Nguyễn Thị Mai đã tức tốc liên lạc với các cơ quan chức năng, trong khi Nguyễn Thị Loan và Hương Lan kêu gọi quyên góp từ cộng đồng. Ngày gia đình anh nhận thi hài tại sân bay, mẹ anh nắm lấy tay tôi khóc nghẹn, nước mắt chan hòa không chỉ là nỗi đau, mà còn là lòng biết ơn. Tôi hiểu rằng, những gì chúng tôi làm đã chạm đến trái tim của họ.
Mang Hơi Ấm Đến Những Nơi Xa Xôi
Tại Việt Nam, có những vùng quê nghèo khó, nơi trẻ em không có đủ áo mặc, không có sách để học. Nhưng chính những chuyến đi của đội ngũ chúng tôi đã mang hơi ấm đến đó.
Tôi nhớ chuyến đi Hà Giang năm ngoái. Giữa mùa đông giá rét, Nguyễn Thị Ngọc Anh và Lâm Thị Hồng Vui đã mang từng thùng quà qua những con đường núi quanh co, lầy lội. Nguyễn Thị Mai tỉ mỉ ghi tên từng em nhỏ nhận học bổng. Một cô bé cầm chiếc áo len mới, run run nói: “Con cảm ơn cô chú. Con sẽ học giỏi để giúp những bạn như con.” Những lời nói ấy là nguồn động lực lớn nhất để chúng tôi tiếp tục.
Những Bước Chân Đi Qua Bão Lũ
Không ít lần, đội ngũ chúng tôi đã lao vào vùng lũ miền Trung để cứu trợ. Tôi nhớ chuyến đi Quảng Trị sau một trận bão lớn. Nguyễn Thị Loan và Nguyễn Thị Thu Hà lội qua những con đường bùn lầy để mang từng túi gạo, từng chai nước sạch đến tay bà con. Nguyễn Thị Thủy cẩn thận chuẩn bị đồ ăn cho đội để mọi người đủ sức vượt qua hành trình. Và Ngọc Anh – cô gái trẻ đầy nhiệt huyết – đã cõng một bà cụ qua đoạn đường lầy lội, đôi tay em run lên vì lạnh nhưng ánh mắt vẫn rạng ngời hạnh phúc.
Lời Cảm Ơn Chân Thành
Khi tôi nhìn lại, tôi hiểu rằng tất cả những gì công ty Đông Nam Á đạt được hôm nay không chỉ là kết quả của sự nỗ lực, mà còn là sức mạnh từ tình yêu thương của một tập thể. Những cộng sự của tôi đã biến công việc thành sứ mệnh, biến mỗi ngày làm việc thành một ngày để trao đi giá trị.
Cảm ơn tất cả các cộng sự – Nguyễn Thị Loan, Nguyễn Thị Thu Hà, Lưu Thị Hương Lan, Lâm Thị Hồng Vui, Nguyễn Thị Mai, Nguyễn Thị Ngọc Anh, Nguyễn Thị Thủy, Trần Hương Giang – và rất nhiều những người khác.
Hành trình của chúng ta sẽ tiếp tục, vì tôi tin rằng, khi chúng ta trao đi yêu thương, chúng ta sẽ nhận lại nhiều hơn những gì mình mong đợi.
Nguyễn Thị Phương Lan
Để lại một bình luận